♥ Bá Ôn Tư Tú ♥
Bá Ôn Tư Tú! Hãy đăng ký cùng chúng tôi chung niềm vui ♥️

Join the forum, it's quick and easy

♥ Bá Ôn Tư Tú ♥
Bá Ôn Tư Tú! Hãy đăng ký cùng chúng tôi chung niềm vui ♥️
♥ Bá Ôn Tư Tú ♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
♥ Bá Ôn Tư Tú ♥

Latest topics

» [Couple] Tống Đạt Dân ♥ Giản Bái Ân
by Hoa Mắt Đen Sun Jan 13, 2013 4:06 pm

» [Couple] Tô Hữu Bằng ♥ Lâm Tâm Như
by Hoa Mắt Đen Sun Jan 13, 2013 3:53 pm

» [Couple] Triệu Khuôn Dẫn ♥ Châu Nga Hoàng
by Meocon_324 Sun Jan 13, 2013 3:21 pm

» [Couple] Lý Tầm Hoan ♥ Lâm Thi Âm (Tiểu Lý Phi Đao)
by Meocon_324 Sun Jan 13, 2013 2:56 pm

» [Coupe_Fanfic] Thất Thế Tình Duyên/Lola and Nhiếp Tiểu Muội
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 2:14 pm

» [Coupe_Fanfic] Shinichi Kudo - Ran Mori .... Couple Kẹo Ngọt/Sunie
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:41 pm

» [Couple] Shinichi Kudo ♥ Ran Mori (Thám Tử Lừng Danh Conan)
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:13 pm

» [Couple] Thất Dạ Ma Quân ♥ Nhiếp Tiểu Thiện
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:08 pm

» [Couple] Thiết Trung Đường ♥ Thuỷ Linh Quang (Anh Hùng Đại Kỳ)
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:05 pm

» [Couples-Clip] MV tổng hợp nhiều cặp đôi
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:01 pm

» Thông báo cho khách viếng thăm
by gaubongtocxu Thu Jun 14, 2012 9:23 am

Statistics
Diễn Đàn hiện có 57 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: Kynhon

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 10312 in 138 subjects

You are not connected. Please login or register

[Coupe_Fanfic] Thất Thế Tình Duyên/Lola and Nhiếp Tiểu Muội

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Nhiếp Tiểu Muội

Nhiếp Tiểu Muội
Mod
Mod

[Coupe_Fanfic] Thất Thế Tình Duyên/Lola and Nhiếp Tiểu Muội A8ae5297d552f2e2738971cc1f2c7d2b_52536876.1dqk412o1
Tên fic : Thất Thế Tình Duyên
tác giả : Nhiếp Tiểu Muội adn Lola
Nhân vật trong fic :
Nhiếp Viễn - Can Tướng và Thất Dạ (Ma quân thứ 7 của Vương Triều Âm Nguyệt)
Từ Hy Viên - Mạc Tà và Nhiếp Tiểu Thiện
Giản Bái Ân - Diệp Trúc Đình
Tống Đạt Dân - Lưu Vân
Huỳnh Thiếu Kỳ - Kim Quang (fan kỳ ka tha cho ta=)))))))) (Tông chủ huyền tông chính tông)
Ôn Tú (admin) - Thượng Quan Yến (Biểu muội của Kim Quang, cung chủ Băng Tâm Cung, trong tương lai sẽ là tông chủ phu nhân =))))))))))
Nhiếp Tiểu Muội - Tiểu Tuyết (cho tác giả tự sướng chút)=))))))
Lola - Tiểu Ngọc (Được Thất Dạ và Tiểu Tuyết cứu từ tay Hắc Sơn Lão yêu, thân phận bí ẩn)
co_nang_ca_tinh40 - Chu Tước (1 trong 4 đại hộ vệ của Huyền Tông Chính Tông)
Tô Hữu Bằng - Lục Đạo (Ma quân đời thứ 6 của vương triều âm nguyệt)
Lâm Tâm Như - Âm Nguyệt thái hậu (vợ của ma quân Lục Đạo)
Hà Hào Kiệt - Yến Xích Hà
Tinh Huỷ - Tư Mã Tam Nương
Thiên Cầm Tiểu Thư (mem pally) - Yến Hồng Diệp
Chung Hán Lương - Thái tử Đại Đường
Vương Vũ Tiệp - Mùi Cơ (hồ ly tinh, chuyên đi bắt đàn ông về ăn thịt)
Trần Hiểu Đông - Ninh Thái Thần
Mã Ấu Hưng (tên chu tiêu đáng ghét nè) - Hắc Sơn Lão Yêu (luôn tìm cách đoạt chức thánh quân của Thất Dạ, nhằm chiếm lấy ma cung)
LeeMinhHo và Rùa vai thân phụ và thân mẫu của Trúc Đình
fic này nhiều nhân vật lắm, nên viết đến đâu bổ sung đến đó =)))))
Để chuẩn bị cho âm mưu của mình, Ma Quân đã tạo ra một cặp tình nhân chuyển thế 7 kiếp, nhưng mỗi kiếp đều là một đoạn trường tình yêu. Cặp tình nhân này yêu nhau tha thiết nhưng lại không thể sống với nhau. Mỗi một kiếp lại gia tăng thêm nỗi oan của họ.

Những năm đầu nhà Đường (T.Q), thiên hạ thái bình, quốc thái dân an, nhưng trong khu thánh địa của đạo gia " Huyền tâm chính tông " xảy ra một hiện tượng lạ: đột nhiên xuất hiện một tảng bia đá không rõ lai lịch. Trên tấm bia có khắc những sụ kiện lịch sử từ lúc nhà Đường lập quốc đến nay, và còn báo hiệu một điềm dữ sắp xảy ra: "Thiên ma xung thất sát". Ở nhân gian sẽ có một cuộc tình oan nghiệt giữa một đôi nam thanh nữ tú kéo dài suốt 7 kiếp..... Ma giáo sẽ lợi dụng tình yêu son sắt của họ để thay đổi càn khôn, chiếm đoạt thiên hạ.

Đồng thời tổ sư của Huyền Tông Chính Tông cũng tạo ra 1 cặp tình thất thê nhân duyên, hy vọng có thể dùng tình chế oán,..
---------------------------------------------------
Lời mở đầu : Can Tướng và Mạc Tà là đôi vợ chồng sống bằng nghề rèn kiếm, họ đi khắp các vùng tìm được lục hợp tinh anh hy vọng có thể rèn được 1 cặp kiếm vô địch thiên hạ. Rất tiếc không thể mài lưỡi cho song kiếm, Mạc Tà 1 lòng muốn hoàn thành tâm nguyện của Can Tướng nhảy mình vô lò rèn, dâng mình cho thần lò, nhờ vậy mà song kiếm mới rèn xong, Cán Tướng mất đi vợ hiền cho nên nhảy theo vào lò để tuẫn tình cho Mạc Tà.
Nhưng đây chi là một câu chuyện đã được mỹ hoá, nếu kết cục Can Tướng và Mạc Tà được nên vợ nên chồng có lẽ trên đời này vốn không có thất thế oán lữ, vậy nguồn gốc của thất thế oán lữ và thất thế nhân duyên có từ đầu ? Mọi người đón xem sẽ biết



Được sửa bởi Nhiếp Tiểu Muội ngày Sun Jan 13, 2013 2:12 pm; sửa lần 1.

Nhiếp Tiểu Muội

Nhiếp Tiểu Muội
Mod
Mod

Chap 1 :
Tại Vương Triều Âm Nguyệt, khi mọi người đang tất bật làm lễ đăng quang cho Thất Dạ - thánh quân đời thứ 7 của ma cung thì phía sau hậu viện, một mình Trúc Đình ngồi đó và suy nghĩ mông lung, cô nhớ lại chuyện 10 năm trước, khi cô và thất dạ ca ca của cô trốn khỏi ma cung ra ngoài chơi :
"Thất Dạ ca ca, khung cảnh bên ngoài đẹp thật"
"Nhưng chúng ta phải về trước khi trời tối, nếu không mẫu hậu biết được sẽ trách phạt đó"
"muội biết mà, thất dạ ca ca, hình như phía trước có người kêu cưu'
Thất dạ tập trung lắng nghe, đúng là có người kêu cứu thật, chàng vội kéo trúc đình về phía phát ra tiếng kêu cứu, thì ra là 1 câu bé trạc tuổi họ do bất cẩn nên rớt vào hô sâu
muội ở đây, huynh đi gọi người lớn đến kéo lên"
Trong khi thất dạ đi tìm người, thì Trúc Đình trò chuyện với cậu bé, nên cậu không còn cảm thấy sợ hãi như lúc đầu nữa.
Sau khi cứu được cậu bé đó, thì cũng đã muộn, thất dạ và trúc đình phải trở về ma cung, trước khi đi, Trúc Đình có tặng cho cậu bé một viên bảo thạch màu xanh lam mà cô rất thích, kể từ sau ngày hôm đó, thái hậu đã phong ấn cảnh cửa của ma cung, nên thất dạ và tiểu thiên không được ra ngoài nhân gian nữa
..................
Bỗng dưng 1 cái véo nhé vào má ud, làm cắt ngang dòng suy nghĩ của cô
"Thất dạ ca ca, không phải huynh đang ở đại điện sao"
"Nghi lễ đã làm xong rồi'
"vậy từ giờ muội phải gọi huynh là thánh quân rồi"
"không đâu, huynh vẫn thích muội gọi huynh là thất dạ ca ca hơn'"
Thất dạ mỉm cười, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô, từ lúc thái hậu lâm trọng bệnh, bên cạnh thất dạ chỉ có trúc đình là người thân nhất, bất kể vui hay buồn cũng chỉ có mình trúc đình bên cạnh san sẻ nên thất dạ luôn xem trúc đình như muội muội ruột thịt của mình vậy.
Thất Dạ : Trúc Nhi, huynh muốn cho muội xem một thứ
Trúc Đình : là gì vậy thất dạ ca ca
Thất Dạ đưa cho trúc đình xem 1 tờ bản đồi
Trúc Nhi, đây là bản đồ âm thế ưu tuyền, nơi cất giữ bảo kiếm mạc tà, chỉ còn 10 ngày nữa, âm thế ưu tuyền sẽ nổ tung, lúc đó bảo kiếm mạc tà sẽ rời khỏi ưu tuyền
TĐ : bởi vậy, huynh muốn đến đó lấy bảo kiếm mạc tà
TD :đúng vậy, huynh biết muội rất thích ra ngoài nhân gian, nên lần này huynh sẽ dẫn muội theo
TĐ : cám ơn huynh, thất dạ ca ca
TD : Nhưng mà để đảm bảo an toàn, muội không được tự ý đi lung tung, bất cứ lúc nào cũng phải mang theo tục mệnh hắc ca này
TĐ: thất dạ ca ca, tục mệnh hắc ca là gì vậy
TD: đây là một bảo vật của ma cung, bất luận bị thương hay chết, sau khi uống vào, sẽ được hồi sinh. Tuy nhiên, loại thuốc này rất quý hiếm, vì vậy huynh chỉ có thể đưa cho muội 3 viên, muội không được tuỳ tiện đem ra cứu người khác, kẻo đến khi bản thân gặp nguy lại không tự cứu được mình.
TĐ : Vậy huynh dự định khi nào xuất phát
TD : Bây giờ huynh sẽ đến chỗ mẫu hậu xin ý chỉ, sáng mai chúng ta lên đường sớm, đây là lần đầu tiên đi xa, muội hãy về nghỉ ngơi trước đi
TĐ : Vậy muội về phòng trước đây
...........................................
Trong Huyền Tông Chính tông
Chu Tước : Tông chủ, tam giới thánh nữ đã dự đoán được thời gian âm thế ưu tuyền nổ tung
Kim Quang : khi nào ?
Chu Tước : 10 ngày sau,
Thanh long : Tông chủ, người vương triều âm nguyệt cũng đang muốn có thanh kiếm mạc tà, trong tay họ đã có thất thế oán lữ, nếu có thêm mạc tà bảo kiếm nữa, nhân gian này sẽ bị ma đạo xâm chiếm
Kim Quang : Ta tuyệt đối không để bảo kiếm mạc tà rơi vào tay chúng. Các người hãy căn dặn người huyền tông môn, 3 ngày sau xuất phát đến âm thế ưu tuyền

Nhiếp Tiểu Muội

Nhiếp Tiểu Muội
Mod
Mod

Tiểu Tuyết : Thánh quân, còn 20 dặm nữa mới đến khu rừng vong tình, bây giờ trời sắp tối rồi, chúng ta có nên nghỉ ngơi rồi sáng mai mới đi tiếp không ?
Thất Dạ : Cũng được, mọi người cũng đã mệt rồi, chúng ta sẽ hạ trại nghỉ đêm ở đây
Chỉ mất ít thời gian, lều trại đã được dựng lên
Thất Dạ : Trúc Nhi! đi cả ngày chắc muội cũng mệt rồi, vào nghỉ ngơi đi
Trúc Đình : Thất Dạ ca ca, lát nữa muội sẽ vào, bây giờ trời vẫn chưa tối, muội muốn đi dạo chơi một lúc
Thất Dạ : được rồi, bây giờ huynh phải vào trong nghị sự với tứ hiền và thầy Kính, muội không được đi lung tung kẻo lạc đó
Trúc Đình : Dạ, thánh quân
Thất Dạ khẽ mỉm cười, vuốt nhẹ mái tóc cô rồi đi vào trong
Từ sau khi thái hậu phong ấn cánh cửa ma cung 10 năm trước, bây giờ Trúc Đình mới được ra ngoài nên cô rất hiếu kỳ muốn tìm hiểu mọi thứ xung quanh mình
Từ xa, một đoàn người đi tới, không biết vì phóng ngựa quá nhanh không dừng lại được hay vì đi gấp mà không thấy Trúc Đình nên đã va vào cô
Trúc Đình : Uida, đau quá
Kim Quang : Cô nương , cô có sao không ?
Trúc Đình : Tôi không sao, chỉ hơi hoảng sợ thôi
Kim Quang : Nếu đã không sao, thì tự đứng dậy đi, tại hạ có việc gấp, xin cáo từ
Vừa dứt lời, kim quang nhảy lên ngựa, phóng như bay về phía trước
Trúc Đình : Người gì mà kỳ cục. đụng người ta cũng không nói một lời xin lỗi.
Trúc Đình mím môi, rồi đi về phia trước, dường như cô đã quên mất lời căn dặn của Thất Dạ không được đi quá xa. Nhưng khi Trúc Đình phát hiện ra điều đó và quay đầu lại thì không thấy lều trại đâu, xung quanh là một ngôi thành cổ, Trúc Đình vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì một cô gái mặc hỷ phục thời đường xuất hiện
Trúc Đình : Cô là ai ? Đây là đâu ? Sao tôi lại ở đây ?
Mạc Tà : Đây là thành vô lệ, tôi là người mà cô cần phải hạ sát
Trúc Đình : Cô nói gì vậy ? Sao tôi phải hạ sát cô ?
Mạc Tà : vì chỉ có cô mới ngăn cản được Cán Tướng sư huynh. Hứa với tôi, cô nhất định phải hạ sát thất thế oán lữ trước ngày thiên ma xung thất sát sảy ra, đừng để Cán Tướng sư hunh thành ma
Bỗng nhiên cô gái thời đường đó, tiến về phía lò rèn, lửa trong lò dần dần nuốt trọn cô gái.
Trúc Đình : Đừngggggggggggggg
..........................
Thât Dạ : Trúc Nhi! Trúc Nhi!
Trúc Đình : Thất Dạ ca ca
Thất Dạ : Muội nằm mơ thấy gì mà la to vậy ?
Trúc Đình : Muội............
Thất Dạ : được rồi, chúng ta vào trong đã, có chuyện gì rồi nói sau
Cùng lúc đó, một người khác cũng có giấc mơ giống với Trúc Đình, điều kỳ lạ là sau khi tỉnh dậy cả 2 đều không nhớ gì hết, chỉ biết bên tai luôn vang vọng " Nhất định phải hạ sát thất thế oán lữ".
....................................

Sáng hôm sau, tất cả mọi người lên đường đến khu rừng Vong tình, nơi cất giữ Mạc Tà kiếm.
Trúc Đình : Bây giờ Thất Dạ ca ca đang nghị sự về chuyện âm thế ưu tuyền, mình nhân cơ hội này lẻn ra ngoài chơi, chắc huynh ấy không phát hiện ra đâu.
Trong lúc mải mê hái hoa, bắt bướm, Trúc Đình sơ ý vấp té, cô vội cúi xuống xem mình đã vấp phải thứ gì
Trúc Đình : Áaaaaaaaa! cứu tôi với (thì ra trúc đình đã đạp trúng con cáo đang ngủ say)
Con cáo đang say giấc bị phá đám nên tức giận đuổi theo tđ, trong lúc vội vã cô tìm đến một gốc cây và leo thật nhanh lên đó.
Từ phía xa, một chàng thanh niên trạc tuổi cô đang đi tới nhìn cảnh tượng đó thì không nhịn được cười. Trúc Đình tức lắm, nhưng vì kẹt con cáo đang ở dưới nên không dám xuông.
Trong lúc đó một mũi tên bay về phía con cáo, người bắn mũi tên ấy là một thiếu nữ áp xanh xinh đẹp, nhưng đôi mắt thì đầy sát khí. Cô cầm con cáo lên, khẽ nhếch mép cười
"hôm nay có món thịt cáo 7 món thơm lừng rồi"
Trúc Đình : Khoan đã, cô muốn làm thịt nó, không được (tt từ bi quá)
cô gái áo xanh : Vừa rồi ta đã cứu cô, cô không cảm ơn thì thôi, còn muốn giành giật với ta"
Trúc Đình : Cô không phải muốn cứu tôi, chẳng qua là cô muốn ăn thịt con cáo này thôi
Cả 2 bắt đầu lời qua tiếng lại, dùng miệng không được thì dùng võ công để phân thắng bại.
Chàng trai kia đứng từ xa đã chứng kiến mọi việc, không biết tại sao chàng lại lao vào cuộc chiến, và như có ai mách bảo chàng nhất định phải ra tay cứu Trúc Đình.
Nhưng có lẽ võ công của cô gái khá cao nên hai người không phải đối thủ (cái này chắc do tỷ tỷ được nuông chiều quá nè. có ca ca bảo vệ rồi, cần gì võ công giỏi=)))) nên cả 2 đã bị cô gái áo xanh bắt giữ .
Cô gái áo xanh đó là cung chủ của Băng Tâm cung, vì muốn tranh giành mạc tà bảo kiếm nên cũng có mặt tại khu rừng vong tình này.

Nhiếp Tiểu Muội

Nhiếp Tiểu Muội
Mod
Mod

Chap 3
Trong khi Trúc Đình bị người con gái áo xanh bắt đi, thì Thất Dạ đang nôn nóng đi tìm cô khắp nơi.
Tiểu Tuyết : Thánh quân, chúng ta đã đi gần hết khu rừng vong tình rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô ấy đâu, có khi nào cô ấy đã rời khỏi khu rừng này không ?
Thất Dạ : Ta không dám chắc, nhưng trực giác của ta cho biết Trúc Nhi vẫn còn ở quanh đây, khi chưa tìm được muội ấy, ta không yên tâm.
Bỗng từ xa, một cô gái với vẻ mặt hớt hải chạy về phía 2 người, giống như có ai đang đuổi theo cô
Cô gái : Cứu tôi với! cứu tôi với!
Thất Dạ :cô nương, cô có sao không
Cô gái : Tôi..........
Cô gái ấy vẫn chưa kịp nói gì thì đã ngất xỉu vì kiệt sức, liền sau đó một đám đông kéo tới, khuôn mặt dữ tợn, nhìn giống quỷ hơn là người
Tiểu Tuyết : Hắc sơn lão yêu, gặp Thất Dạ ma quân còn không mau quỳ xuống
Hắc Sơn lão yêu (Mã Ấu Hưng) : Thất Dạ ma quân, ngay cả cha nhà người Lục Đạo ta còn chưa quỳ, quỳ ngươi à ?
Thất Dạ : Hắc Sơn lão gia, hãy tha cho cô gái này, sau này Thất Dạ sẽ đến cảm tạ
Hắc Sơn : Không thể nào, người đàn bà của Hắc Sơn này không ai được đụng đến
Thất Dạ rút thanh kiếm vẫn mang theo bên người, thanh kiếm phát ra ánh sáng màu xanh dương, như chứa đựng mọi sức mạnh của vạn vật
Ta hỏi ông, có chịu thả người hay là không ?
Hắc Sơn : Trảm yêu bản kiếm thuật, cha ngươi "Ma quân Lục Đạo" phải mất đến 50 năm mới luyện thành nó. Tên vãn bối đạo hành nhỏ nhoi như ngươi sao có thể luyện thành nhanh như vậy chứ.
Thất Dạ : Bây giờ ông đã thấy uy lực của Nhất Tịnh kiếm, vậy ông còn muốn bắt cô gái này nữa không, Thất Dạ tôn trọng ông vì dù sao ông cũng có công trong việc tranh giành thất thế oán lữ 20 năm trước. Nhưng vô lễ với Thánh quân thì đó là tội không thể nào tha.
Trước những lời nói thẳng thắn và nét mặt kiên định của Thất Dạ, Hắc Sơn chỉ con cách rút lui về nơi ở của hắn.
Tiểu tuyết : Thánh quân, giờ chúng ta tính sao với cô gái này đây ?
Thất Dạ : Tiểu Tuyết, ta phải tiếp tục đi kiếm Trúc Nhi, cô hãy đưa cô gái này về trước, mang theo thẻ bài của ta, và bảo mọi người trong ma cung hãy tuân theo mọi chỉ thị của Thầy Kính
Tiểu Tuyết : Dạ! Thánh Quân
.......................
Tại nơi ở của người trong Băng Tâm Cung
Đã qua 2 ngày rồi, không biết bây giờ hắn thế nào, người ở đây canh phòng nghiêm ngặt quá, làm sao báo cho Thất Dạ ca ca biết đây, chắc huynh ấy đang lo lắng cho mình lắm
Trúc Đình đứng ngồi không yên, tìm cách thoát khỏi người con gái độc ác kia (đừng dí chị nghe em=))), Bỗng từ ngoài cửa sổ một tên phi tiêu được phóng đến và găm vào cây cột, Trúc Đình vội lấy ra xem. Trên cây phi tiêu có ghim 1 tờ giấy nhỏ, cùng bức bản đố
"Hãy mặc bộ y phục này vào, nếu có ai hỏi cứ nói là mua đồ ăn cho người trong cung, sau đó đi theo chỉ dẫn trong bản đồ, cô sẽ gặp lại người cô muốn gặp"
Trúc Đình : Lạ thật, là ai muốn cứu mình, sao không ra mặt, thôi kệ, biết đâu đây là cơ may có thể trốn khỏi nơi quỷ quái này.
Một canh giờ sau : Hay quá, mình đã trốn khỏi nơi quái ác đó thật rồi, nhưng thật ra ai đã chỉ dẫn cho mình, còn bảo mình đứng đây đợi người nữa, không biết Lưu Vân (Tống Đạt Dân) sao rồi. (Trước lúc bị chia ra nhốt ở 2 nơi, Trúc Đình và Lưu Vân bị nhốt cùng một chỗ nên họ đã biết tên của nhau, nhưng Lưu Vân không hề biết Trúc Đình là người của Vương Triều Âm Nguyệt).
Cuối cùng Trúc Đình cũng tìm thấy được Lưu Vân đang ngất xỉu ở một lùm cây gần đó
Trúc Đình : Lưu vân, Lưu vân, mau tình lại đi
Lưu Vân : Trúc Nhi!, đây là đâu, bọn người độc ác đó có làm gì muội không ?
Trúc Đình : Muội không sao, chúng ta đã thoát ra ngoài rồi, nhưng không biết là ai đã cứu chúng ta
Lưu Vân : Ta cũng không biết nữa, chỉ nhớ có người đưa vào cho ta một cái bánh bao, khi ta bẻ ra thì bên trong là một tờ giấy nhỏ, trong tờ giấy đó có nói, chiếc bánh bao đã được tẩm một loại thuốc, khi ta ăn vào tạm thời tim mạch sẽ ngừng đập trong 1 canh giờ. Có lẽ bọn người kia tưởng ta đã chết nên mới khiêng ta ra ngoài.
....
"Hãy lục soát kỹ nơi này cho ta, cô ta nhất định chưa đi xa đâu"
Trúc Đình : Chết rồi, chúng ta đã bị lộ, phải làm sao đây
Lưu Vân : Có lẽ họ chỉ biết muội trốn đi, mà chưa biết việc ta giả chết, Trúc Nhi, muội tiếp tục chạy khỏi đây, để ta giả ma doạ họ
Trúc Đình : Không được, muội không để huynh mạo hiểm được. Muốn trốn cả 2 chúng ta cùng trốn
Lưu Vân nhìn xung quanh, phát hiện có một hang núi gần đó, liền kéo Trúc Đình và nhanh chóng tìm chỗ tối nhất để ẩn núp.
Trong khi đó, bên ngoài một tốp người khác kéo đến, thì ra là người Huyền tông chính tông.
Kim Quang : Yến Yến!
Thượng Quan Yến : Biểu Ca! Sao huynh lại ở đây ?
Kim Quang : Còn vài ngày nữa, âm thế u tuyền sẽ nổ tung, Mạc Tà kiếm sẽ rời khỏi u tuyền và chọn chủ nhân mới. Ta đến đây để lấy Mạc Tà Bảo kiếm
Có thể vì lâu ngày mới được gặp lại người thân, nên Thượng Quan Yến dường như quên việc đang truy đuổi 2 kẻ đào vong, cùng kim Quang và thuộc hạ quay về.
Sau khi mọi người đi hết, trong hang động có 2 người bước ra
Trúc Đình : May quá, Bọn họ đã đi hết rồi
Lưu Vân : Làm ta hết hồn, cứ tưởng khó qua kiếp nạn này
Trúc Đình : Lưu Vân, cám ơn huynh, đúng ra chuyện này không liên quan đến huynh, nhưng vì ta mà huynh bị họ bắt còn làm huynh bị tra tấn nữa
Lưu Vân : Không có gì đâu, ta cũng không biết tại sao lúc đó ta lại ra tay cứu muội nữa
........................
Sau khi Thất Dạ và Tiểu Tuyết cứu được một cô gái từ Hắc Sơn lão yêu, Thất Dạ tiếp tục đi tìm Trúc Đình, còn Tiểu Tuyết thì đưa cô gái về chỗ thầy Kính và Tứ Hiền
Tiểu Tuyết : Thầy Kính, cô gái ấy có sao không ?
Thầy Kính : Cô ấy chỉ bị thương nhẹ và quá hoảng sợ thôi, cô chăm sóc cho cô ấy, ta và tứ hiền phải tiếp tục bàn về chuyện âm thế u tuyền
Tiểu Tuyết : Dạ!
Nửa canh giờ sau
Tiểu Tuyết : Cô nương, cô tình rồi
Tiểu Ngọc : Đây là đâu ? sao tôi lại ở đây ?
Tiểu Tuyết : Cô bị Hắc Sơn lão yêu truy sát, cũng may được Thánh quân chúng tôi cứu
Tiểu Ngọc : Thánh Quân ? Vậy các người là .........?
Tiểu Tuyết : Cô yên tâm, tuy chúng tôi là ma, nhưng không phải bất kỳ yêu ma nào cũng xấu hết, cô xem, không phải chúng tôi vừa cứu cô sao ? Phải rồi, tôi Tiểu Tuyết, còn cô tên gì ?
Tiểu Ngọc : Tôi là Tiểu Ngọc
Tiếu Tuyết : Tiểu Ngọc! cô mới vừa tỉnh dậy, còn yếu lắm, đừng cử động mạnh, bây giờ cô cứ yên tâm ở đây nghỉ ngơi, tôi có việc phải làm
.................................................
Sau khi Tiểu Tuyết đưa Tiểu Ngọc về cho thầy Kính chữa trị, Thất Dạ tiếp tục đi tìm Trúc Đình, bỗng dưng thanh kiếm Nhất Tịnh mà Thất Dạ vẫn luôn mang theo bên người phát sáng và chỉ về phía nam. Nhất Tịnh kiếm là thanh kiếm được rèn bằng lục hợp kim anh, nên có linh khí và được chân truyền cho Thánh Quân từ đời thứ nhất đến giờ. Thất Dạ đi theo hướng mà Nhất Tịnh kiếm chỉ dẫn, cuối cùng cũng tìm được Trúc Đình và Gia Cát Lưu Vân.
Trúc Đình : Thất Dạ ca ca, muội biết huynh nhất định sẽ đến mà.
Thất Dạ : Trúc Nhi! lần này muội mất tích có biết ca ca lo thế nào không ?
Trúc Đình : Thất Dạ ca ca muội biết lỗi rồi, sau này muội không dám nữa
Thất Dạ khẽ nhéo mũi cô, rồi quay sang phía Lưu Vân : Người này là....?
Trúc Đình : Huynh ấy là Gia Cát Lưu Vân, lần này nhờ có huynh ấy nên muội mới thoát ra được.
Thất Dạ : Lưu Vân huynh, đa tạ huynh đã cứu muội muội tôi, bây giờ âm thế ưu tuyền sắp nổ rồi, huynh ở đây không an toàn lắm đâu, hay là về lều của chúng tôi đi
Lưu Vân : Không cần đâu, sư phụ và sư nương tại hạ cũng ở gần đây, tại hạ phải đi tìm họ.
Thất Dạ : Nếu đã vậy chúng tôi đi trước, Lưu Vân huynh bảo trọng
Lưu Vân : Bảo trọng
Trúc Đình ngoái nhìn Lưu Vân một lần nữa, sau đó theo Thất Dạ trở về.
...........................
Đúng lúc đó, âm thế ưu tuyền đột nhiên nổ tung, Mạc Tà bảo kiếm bay ra khỏi ưu tuyền., người huyền tông môn và cung băng tâm cũng chạy đến
Thất Dạ : Trúc Nhi! nơi này quá nguy hiểm, muội về chỗ thầy Kính và tứ hiền trước đi.
Trúc Đình : Không được, muội phải ở lại đây với huynh
Cùng lúc đó Mạc Tà bảo kiếm nhắm thẳng hướng Trúc Đình và Thất Dạ mà bay tới, đột nhiên thanh kiếm phát sáng, sau đó một cánh cửa mờ ảo hiện ra, cuốn theo Thất Dạ cùng Mạc Tà kiếm
Trúc Đình định đuổi theo, nhưng cánh cửa đã biến mất, thay vào đó là một luồng ma khí bao trùm ưu tuyền.
Trúc Đình : Thất Dạ ca ca, Thất Dạ ca ca
Lưu Vân: Trúc Nhi! nơi này quá nguy hiểm, chúng ta rời khỏi đây thôi
Trúc Đình : Nhưng Thất Dạ ca ca đã bị cuốn đi rồi, muội phải đi tìm huynh ấy.
..................................
Mạc Tà bảo kiếm đã cuốn Thất Dạ đi đâu ? liệu Trúc Đình và Lưu Vân có tìm được Thất Dạ không, mọi người chờ đọc chap 4 nhé =)))))))))

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết