♥ Bá Ôn Tư Tú ♥
Bá Ôn Tư Tú! Hãy đăng ký cùng chúng tôi chung niềm vui ♥️

Join the forum, it's quick and easy

♥ Bá Ôn Tư Tú ♥
Bá Ôn Tư Tú! Hãy đăng ký cùng chúng tôi chung niềm vui ♥️
♥ Bá Ôn Tư Tú ♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
♥ Bá Ôn Tư Tú ♥

Latest topics

» [Couple] Tống Đạt Dân ♥ Giản Bái Ân
by Hoa Mắt Đen Sun Jan 13, 2013 4:06 pm

» [Couple] Tô Hữu Bằng ♥ Lâm Tâm Như
by Hoa Mắt Đen Sun Jan 13, 2013 3:53 pm

» [Couple] Triệu Khuôn Dẫn ♥ Châu Nga Hoàng
by Meocon_324 Sun Jan 13, 2013 3:21 pm

» [Couple] Lý Tầm Hoan ♥ Lâm Thi Âm (Tiểu Lý Phi Đao)
by Meocon_324 Sun Jan 13, 2013 2:56 pm

» [Coupe_Fanfic] Thất Thế Tình Duyên/Lola and Nhiếp Tiểu Muội
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 2:14 pm

» [Coupe_Fanfic] Shinichi Kudo - Ran Mori .... Couple Kẹo Ngọt/Sunie
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:41 pm

» [Couple] Shinichi Kudo ♥ Ran Mori (Thám Tử Lừng Danh Conan)
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:13 pm

» [Couple] Thất Dạ Ma Quân ♥ Nhiếp Tiểu Thiện
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:08 pm

» [Couple] Thiết Trung Đường ♥ Thuỷ Linh Quang (Anh Hùng Đại Kỳ)
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:05 pm

» [Couples-Clip] MV tổng hợp nhiều cặp đôi
by Nhiếp Tiểu Muội Sun Jan 13, 2013 1:01 pm

» Thông báo cho khách viếng thăm
by gaubongtocxu Thu Jun 14, 2012 9:23 am

Statistics
Diễn Đàn hiện có 57 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: Kynhon

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 10312 in 138 subjects

You are not connected. Please login or register

[Couple] Triệu Khuôn Dẫn ♥ Châu Nga Hoàng

2 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Nhiếp Tiểu Muội

Nhiếp Tiểu Muội
Mod
Mod

[Couple] Triệu Khuôn Dẫn ♥ Châu Nga Hoàng   1f225d067e9a443475a362eee19348ef_36502327.24f8ce1b5e13afecaf513357
Huỳnh Văn Hào vai Triệu Khuôn Dẫn
Lưu Đào vai Châu Nga Hoàng (Hoa Nhuỵ Phu Nhân)
Giang sơn mỹ nhân tình | Không quên nàng, đó là lựa chọn của ta
Tiếng lòng...

(Thay lời Triệu Khuông Dẫn- Châu Nga Hoàng)

Người ơi, đêm lạnh lìa nhau
Tin nhàn vắng bặt, khép lầu, hương phai
Mày xanh nép phiến trăng tà
Ai quên? Ai nỡ quên ta một đời?
Sầu đeo cổ thụ đơn côi
Lòng ta nghe thấu lòng người xốn xang
Mới hay nỗi nhớ ngút ngàn…

Mưa dứt hạt. Ta, tráng sĩ còn nhuốm bụi phong trần dừng chân nơi quán rượu, lưu luyến rời bảo kiếm tùy thân đổi lấy bình rượu nhạt. Nàng, tiểu thư áo hồng tha thướt nhưng không e lệ như nhi nữ thường tình, nàng ung dung vén tay áo tiên nương dốc cạn rượu đào để được hóa thân trong vũ khúc mê ly.

Mang trái tim nghệ sĩ , thiếp không thể nghe tiếng nhạc mà không múa, nhưng có ngờ đâu khách qua đường nào có tán thưởng nghệ thuật mà chỉ mong buông lời trêu hoa ghẹo nguyệt. Chàng… chàng là ai mà uy vũ ngất trời, dưới tay chàng, sự dung tục tầm thường tan tác như lá rụng… Chàng nâng thiếp bay lên, bay lên mãi, thoát khỏi thế gian ô trọc, bên chàng, thiếp cùng múa một điệu múa đẹp nhất đời mình, điệu múa rung động thuở ban đầu.

Bên sông vắng, nàng chuộc lại thanh kiếm trao cho khách lãng du, ôi thẹn thay trang nam nhi khi lỡ vận, đến bảo kiếm cũng lụy đến giai nhân. Nàng ngồi lặng bên ta nghe những lời tâm sự, những lời có lửa, có máu, có nỗi khát khao của một tâm hồn phiêu bạt, hoài bão rất nhiều nhưng vẫn trắng tay. Và rồi nàng nói yêu ta! Yêu người lạ mặt không công danh sự nghiệp chỉ vì nàng tin ta… có lẽ cho đến bây giờ chỉ duy nhất mình nàng tin ta, hiểu ta mà thôi.

Chàng là anh hùng trong lòng thiếp. Giờ hội ngộ ngắn trong gang tấc mà bến sông và con thuyền đã ngăn cách đôi ta. Chàng đến nhé… thiếp đợi chàng… Chàng ơi, cuộc đời có những cơn sóng vô tình cứ xô đẩy ta trôi giạt về bến bờ xa mà ta không cưỡng lại được. Thiếp sợ mình không thể vượt ra khỏi khuôn phép thường tình… sao chàng không đến?

Ta đến rồi chốn Kim Lăng phồn hoa đô hội, ngày ta đến cũng là lúc kèn trống rộn rã phố phường mừng người bạn cũ Lý Lục đính hôn với… người ta yêu là nàng… Tạo sao nàng không chờ ta? Không, là lỗi của ta… ta đã đến chậm… nhưng ta phải gặp nàng… Nhưng tại sao những người xung quanh nàng lại đối xử với ta tàn nhẫn, ti tiện đến vậy? Chẳng lẽ vì ta là một người bình thường nên tình yêu của ta không đáng giá bằng hoàng tử nhà Đường sao?

Đêm, Núi cao.Tuyết giăng đầy. Thiếp đã đến kịp để ngăn người ta hại chàng. Ngã vào vai chàng một lần cuối rồi thiếp đành phụ chàng, vì ngoài tình yêu thiếp còn chữ hiếu. Muộn. Muộn màng rồi. Hãy quên thiếp đi.

Ta không tin số mệnh. Ta không tin duyên phận. Nhưng làm sao có thể phá vỡ cuộc đời bình yên của nàng. Và nàng hiểu ta nhiều quá, truớc giờ phút chia ly, nàng buộc ta phải thành công, buộc ta trở thành anh hùng, có phải ngày ta thành công thì có thể gặp lại nàng không?

Thiếp phụ chàng rồi. Nhưng làm sao quên điệu múa hào hùng vút giữa không gian với chàng, làm sao quên cánh hoa dại bên bờ suối, làm sao quên cánh cung chúng ta cùng giương trên lưng ngựa, mà mũi tên ấy thật ra là mũi tên tình ái do chúng ta tự bắn vào tim mình. Có khi trong mơ thiếp gọi tên chàng, có khi trong nhung gấm lụa là thiếp hướng về phía xa xăm, thiếp có còn điều gì, sao lại thế?

Vượt qua lằn tên ngọn giáo quân thù, trở về hổ trướng, ta ngắm hình nàng. Nàng vẫn theo ta suốt bao năm tháng, ta vì nàng mà phấn đấu, ta vì nàng mà đứng lên quyết không gục ngà. Ta thành công rồi, nhưng làm sao nói cho nàng biết?

Chàng thành công rồi. Thiếp không nhìn lầm chàng. Chàng là vua, vua một cường quốc, thiếp mừng cho chàng nhưng thầm lo sợ cho đất nước mình. Thiếp biết chàng sẽ không dừng lại khi chưa tóm thâu cả thiên hạ để thỏa mộng anh hùng. Nhưng thiếp là vợ, là mẹ, thiếp phải bảo vệ gia đình bé nhỏ của mình, chồng thiếp cũng là vua, thiếp phải bảo vệ đất nước tội nghiệp của mình.

Ta đến tìm nàng, Nga Hoàng ơi, sao trên bến sông, ta gọi nàng lạc giọng mà nàng không quay đầu nhìn lại? Ta chờ nàng chỉ để hỏi thăm một lời rằng nàng có được hạnh phúc không, sao nàng đóng chặt cửa thành trước mặt ta? Mà thật ra có phải ta chỉ muốn hỏi câu đó thôi hay ta còn hy vọng hão huyền gì nữa?

Cố nhân ơi, xin hãy để cho trái tim của thiếp ngủ yên. Sao chàng lại gửi chiếc khăn thêu ngày xưa cho lòng thíếp nhói lên niềm đau. Một chiếc khăn đã làm cho chồng thiếp bấn loạn, anh ấy mất hết lòng tự tin vì nghĩ mình so sánh nỗi với một tình địch quá hùng mạnh là chàng. Không, không phải, từ lâu thiếp đã an phận và có được tình cảm phu thê sâu nặng. Nhưng thật là trớ trêu, khi thiếp còn nhớ chàng thì không ai hay biết, còn nay thiếp thật dạ yêu chồng thì bị chồng hờ hững, phụ bạc?

Ta đã tìm trăm phương ngàn kế để gặp nàng một lần nhưng tại sao có trăm sông ngàn núi ngăn cách chúng ta? Bọn họ sợ cái gì? Sợ ta bày mưu hãm hại quốc chủ nhà Đường à? Không, ta chỉ có một ước nguyện duy nhất là gặp nàng. Ta đọc những bài thơ tình tứ gieo hoa rắc bướm của Lý Lục mà không hiểu tại sao hắn đã yêu nàng mà còn có thể yêu người khác? Trong khi cả đời ta chờ một ánh mắt của nàng, một nụ cười của nàng trong vô vọng, ta vì nàng mà đánh rơi bao mối chân tình quanh ta… vì tình yêu muôn đời vẫn cực đoan và bất công mà.

Chàng lại tới. Thôi thì gượng chút hơi tàn gặp chàng lần cuối, gặp trên cương vị là Quốc hậu nhà Đường đi gặp vua nhà Tống. Ta biết sẽ làm chàng đau đớn bởi định số xui khiến thiếp luôn phải phụ lòng chàng, nhưng thiếp biết khi chàng đã hứa thì nhất định giữ lời.

Bao năm dài xa cách. Bao dặm trường từ Tống quốc tới Nam Đường chỉ để ôm người xưa trong vòng tay thương nhớ… nhưng kìa, nàng quỳ phủ phục trước ta như một người xa lạ, nàng cầu xin cho Lý Lục, cho Nam Đường rồi nàng ra đi…Đó là tình yêu mà cả đời ta mong đợi sao? Và rồi, nàng ngã vào lòng Lý Lục chứ không phải ta… kẻ ấy có tình yêu yếu đuối không chịu nổi một cơn gió, một đóa sen tịnh đế, một chiếc khăn cũ… Nhưng ta phải tôn trọng sự lựa chọn của nàng.

Đừng tưởng sự lựa chọn ấy không đớn đau, nhưng thiếp đâu có con đường nào khác là giữ trọn đạo nghĩa. Vả lại thiếp không còn chịu đựng nỗi nữa những sầu muộn trên thế gian này…

Nàng quên ta, đó là lựa chọn của nàng. Ta không quên nàng, đó là lựa chọn của ta. Đêm nay ta chỉ có chiếc khăn ngày xưa làm bạn. Sao cơn gió vô tình cuốn khăn ra ngoài mưa, từng nét mực nhạt nhòa phai dần trong mưa lạnh, ta cũng đang đứng trong mưa mà nghe mưa trong tim buốt giá ngàn lần hơn. Nàng xa ta rồi sao? Nàng về thăm và báo cho ta biết đó sao? Ôi tình yêu của ta…

Xa trông mây Sở. Nhưng lầm
Người xa. Chỉ có trời gần soi ta.
Nguồn : Hacynuhiep_Dienanh,Net

Nhiếp Tiểu Muội

Nhiếp Tiểu Muội
Mod
Mod

Meocon_324

Meocon_324

ôi cái bình về phim của nhiếp hey quá phim này meocon cũng xem òi hay thiệt hay nhưng buồn cho châu hậu là khi cuối châu hậu iu chồng thiệt lòng nhưng quốc chủ nghi ngờ vợ lạnh nhạt với châu hậu và iu ai hok iu, iu ngay em gái của vợ mình thiệt đáng hận nhưng châu hậu đã ko trách và còn cho e mình vào cung và bên cạnh quốc chủ nữa .....nhưng cuối cùng châu hậu cũng qua đời meocon cảm thấy châu hậu ôm sầu muộn mà chết còn quốc chủ thì khi châu hậu chít thấy ông ta buồn ôm hối hận và tiếc nuối mà sống cạnh em gái châu hậu ôi chuyện tình buồn còn triệu khuôn dẫn vẫn si tình nguời xua làm vua lập hậu mà vẫn nhớ bóng hình ai trong tim hok quên đúng là rất chung tình ngưỡng mộ châu hậu quá có được trang nhân như thế gữi chặt bóng hình nàng trong tim thiệt hanh phúc hihi

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết